Đỗ Ngọc Anh - Sống & Chia Sẻ

  • Home
  • Download
  • Premium Version
  • Custom Theme
  • Contact
    • download templates
    • Link 2
    • Link 3
Home Archive for June 2014

Đêm trước khi bảo vệ mình nằm trằn trọc không ngủ được… vì mình sợ. Mình sợ lỡ đêm này trộm nó vào chôm mất cái laptop của mình thì sao, nếu ngày mai laptop mình bị hư ổ cứng thì làm sao lấy file ra để trình bày (vì mình chưa lưu trữ file báo cáo ở mail hay dropbox…). Chưa hết mình sợ ngày mai mình ngủ mà dậy trễ thì sao (dù là mình bảo vệ cuối buổi sáng), rồi nếu mình đi giữa đường mà bị xe tông đến nỗi phải nằm viện thì làm sao mà báo cáo đây (khoảng cách từ nhà tới trường mất 3 phút đi bộ). Sáng mai mình đi trên đường gặp cướp mà nó lấy mất laptop thì phải làm sao,v.v…


Chưa hết, lỡ ngày mai đang bảo vệ giữa chừng mà mình bị đột quỵ thì người nông dân phải làm sao đây? Mai đang thuyết trình mà mất điện giữa chừng thì sao nhỉ? Lên bảo vệ mà mình nó cà lăm lang băm thì mất mặt lắm đây, đến đoạn bảo vệ thầy hỏi mà mình không trả lời được thì có cái lỗ nào cho mình chui xuống trốn không ta. Có khi nào kết quả bảo vệ là thầy cô nói kỳ sau mình phải làm lại ĐATN không ta?...


VÔ VÀN NỖI SỢ KHÔNG TÊN KHÁC…

Mình phát hiện ra một điều rất hay, cái đầu của mình là siêu sao trong việc tưởng tượng. Nó nghĩ ra đủ điều mà lại sinh động là đằng khác nữa. Chưa hết đâu, khi mà nghĩ ra được 1 nỗi sợ thì các nỗi sợ khác không biết ở đâu mà nó tuông ra như mưa sao băng vậy á. Thế là cả buổi tối đó mình phải 1 con cừu, 2 con cừu, 3 con cừu, …. 10001 con cừu…

Chuyện gì đến thì nó sẽ đến. Ngày mai mình lên bảo vệ ĐATN, may mắn làm sao laptop của mình vẫn hoạt động bình thường, cắm sạc vẫn vào điện, ổ cứng thì không hư, file báo cáo vẫn còn, mình vẫn khỏe mạnh… Thế là mình lên báo cáo bình thường.

Trong tất cả các nỗi sợ ở trên thì may mắn làm sao có 1 nỗi sợ xảy ra với mình trong lúc báo cáo. Thầy giáo hỏi mình 10 câu, mình chỉ trả lời được 6.5 câu mà thôi. Đó là điều mình lo lắng nhất trong việc bảo vệ ĐATN. Trước khi bắt đầu bài trình bày mình cười với thầy cô, sau khi nói xong mình cám ơn và cười tiếp, khi mình trả lời xong mình cười tiếp, khi thầy nói câu trả lời những câu mà mình không trả lời được thì mình nói cám ơn và cười. Nói chung là được cũng cười mà không được cũng cười :D

Cuối cùng mình cũng bảo vệ xong, thầy đọc điểm rồi mình nói lời cám ơn và nở tiếp nụ cười cuối buổi. Đêm về có dịp mình điểm danh lại các nổi sợ và so sách thử thì hình như là đa phần các nỗi sợ mà mình nghĩ đến chỉ có 1 cái xảy ra thôi. May quá, nếu mà xảy ra hơn 1 cái thì mình cũng khổ. Thế là mình kết luận một điều rằng. CÓ RẤT NHIỀU NỖI SỢ KHÔNG TÊN, NHƯNG CHỈ KHOẢNG 1-5% NHỮNG NỖI SỢ ĐÓ LÀ SẼ CÓ CƠ HỘI XẢY RA THẬT, vậy thì sau này khi mình chuẩn bị dự tính làm điều gì đó mình sẽ viết ra tất cả các điều mà mình sợ rồi sau đó mỉm cười với nó, vì mình biết chỉ có 1-5% là có cơ hội xảy ra, còn lại 95-99% là ảo tưởng thôi. Đó là nền tảng để mình đối mặt với nỗi sợ hãi và vượt qua nó.

Bài viết tiếp theo mình sẽ phân tích rõ về nỗi sợ mang tên "không trả lời được câu hỏi của thầy cô khi bảo vệ ĐATN" nhờ áp dụng hiểu biết "Nhận thức về bản thân" (http://goo.gl/x9Sxt6), để tăng dần khả năng làm chủ bản thân nhiều hơn là làm nô lệ cho cảm xúc. Mời các bạn đón đọc bài tiếp theo
"Sống với những điều mình chia sẻ" & "Chia sẻ những điều mình sống"


Bản thân mình đang trên con đường Hành Trình Tôi Đi Tìm Tôi được hơn 1 năm nay và đã  phát hiện ra những cách khác nhau để tìm ra được câu trả lời cho câu hỏi "Ta là ai?" Nay mình chia sẻ với mọi người những cách mà mình đã làm, hy vọng là giúp sức cho bạn, đi nhanh hơn và hiệu quả hơn trong Hành Trình của mình.

Bạn có thể sử dụng liên hoàn cách hoặc là dùng cách nào đó tốt nhất với bản thân cũng đều được cả. Thậm chí là thử từng cách theo phương pháp đúng - sai, đúng - sai cũng tốt. Mục đich cuối cùng là giúp bạn biết được "Ta là ai" vậy là mình mừng rồi.

1.    Nhờ các chuyên gia tâm lý tư vấn theo cách thức tư vấn cá nhân hoặc tâm lý trị liệu.
2.    Tìm hiểu về bản ngã trong tâm lý học phương Tây và triết học phương Đông.
3.    Học cách thiền định.
4.    Nghe đài, audio liên quan đến nội dung này.
5.    Viết tự truyện.
6.    Tạo cho mình trình tự hoặc nghi thức hồi tưởng cá nhân.
7.    Thường xuyên ghi lại và làm sáng tỏ giấc mơ của mình.
8.    Đọc lại những quyển sách về sự tự lực.
9.    Tạo một không gian yên tĩnh trong nhà dành cho việc kiểm nghiệm nội tâm.
10. Tự học một số điều mới như một kỹ năng, ngoại ngữ hoặc kiến thức trong lĩnh vực mà bạn quan tâm.
11. Bắt đầu công việc kinh doanh của chính bạn.
12. Phát triển mối quan tâm hoặc sở thích khác với những người xung quanh.
13. Đăng kí lớp học về tính quyết đoán hoặc giữ vững sự tự tin.
14. Làm một bài trắc nghiệm với mục đích xác định những điểm yếu và điểm mạnh đặc biệt của bạn trên mọi lĩnh vực.
15. Đặt ra những mục tiêu trước mắt và lâu dài cho bản thân, sau đó theo đuổi chúng.
16. Tham dự một cuộc hội thảo với mục đích cung cấp kiến thức về bản thân hoặc "cái Tôi" của bạn.
17. Viết nhật ký ghi lại những ý nghĩ, cảm xúc, mục tiêu và ký ức của bạn.
18. Nghiên cứu tiểu sử và tự truyện của các nhân vật nổi tiếng có tính cách mạnh mẽ.
19. Hàng ngày thực hiện những hoạt động nhằm nâng cao tính tự tông (tích cực khích lệ bản thân, khẳng định sự thành công của mình).
20. Tham dự các hoạt động tôn giáo một cách thường xuyên.
21. Làm điều bạn ít thích nhất một lần một ngày.
22. Tìm ra ví ẩn trong tính cách của bạn và thử sống cùng nó trong thế giới.
23. Hãy giữ một chiếc gương cầm tay để nhìn vào đó khi bạn ở trong những tâm trạng hoặc trạng thái tinh thần khác nhau.
24. Mỗi tối dành ra mười phút để xem xét những ý nghĩ và cảm xúc tinh thần khác nhau mà bạn trải qua trong ngày.
25. Dành thời gian nói chuyện với những người có ý niệm bản thân bền vững và lành mạnh

Khi bạn thực hành những bước này nếu có thắc mắc gì thì liên hệ mình, mình sẽ hướng dẫn tận tình.

Đỗ Ngọc Anh (#SauNgon)

Mobile: +841675395950 +84935898464
Email: dongocanh1001@gmail.com
Facebook: www.facebook.com/6ngon
Skype: doanh1001
"Sống với những điều mình chia sẻ" & "Chia sẻ những điều mình sống"
Chào Hữu, Nghĩa, Thịnh, Vinh! Nói chung là chào hết tụi em :D

Anh bắt đầu email này với câu nói, thật ra anh không biết nên nói gì với tụi em nữa, vì có hơi nhiều điều muốn nói tí. Anh có nghe một người bạn lớn tuổi dặn anh câu này “Để nói dễ hiểu, hãy nói chân thành. Để nói chân thành, hãy nói như bạn nghĩ”. Trong email này anh muốn nói hết suy nghĩ của mình về cái mà chúng ta sẽ làm sắp tới đây.

Như tụi em đều biết, hiện nay xã hội đã đổi thay không ngừng hàng giờ, và nếu nền tảng mỗi người trẻ chúng ta không đủ vững thì sau này sẽ khó thích ứng với sự thay đổi đó và kể cả việc làm chủ xã hội tương lai nữa. Khi mình lớn lên phải đối mặt biết bao vấn đề của xã hội, hiện nay xã hội đã lắm vấn đề rồi không biết tương lai sau này chúng ta sẽ phải gánh lấy hậu quả của người lớn để lại nặng nề ra sao nữa. Hiện nay anh em mình hoạt động chủ yếu là ở CLB, dù là mỗi CLB hoạt động khác nhau nhưng mà theo một cách nào đó thì nó là một cách để mình rèn luyện các kỹ năng, bản lĩnh cho bản thân; nhưng khi mình lớn lên thì môi trường hoạt động của mình sẽ không nhỏ như CLB nữa mà là xã hội đó em à, lúc đấy mình sẽ đối mặt với các vấn đề thật sự. Mà anh tin rằng hiện nay tụi em vẫn thấy có một vấn đề về lối sống ở một bộ phận không nhỏ những người trẻ như mình. Anh ví họ như là những ngọn đuốc đang chờ được thắp sáng, và chúng ta – những người trẻ năng động là những ngọn đuốc đang có lửa và đang được thắp sáng. Ở Hội Nghị này, xuất phát mức ban đầu, anh mong muốn là anh em mình có thể giữ lửa và truyền lửa cho nhau trước đã, rồi sau đó sẽ truyền lửa cho những ngọn đuốc khác.

Việc trưởng thành sau này của chúng ta phụ thuộc rất nhiều những bài học, những kinh nghiệm, tư duy mà chúng ta có được. Anh có nghe đâu đó điều này, thời gian sống chúng ta là có hạn, không thể cứ làm mãi thử đúng – sai, đúng – sai… để rút lấy kinh nghiệm cho mình được, phải biết học hỏi kinh nghiệm ở người khác. Ở trong Hội Nghị này chúng ta sẽ là những người chia sẻ kinh nghiệm cho nhau, để nâng tầm kho kinh nghiệm bản thân mình. Anh biết cũng thật khó khi anh em mình còn trẻ chưa ai thật sự là thành công cả lấy gì mà chia sẻ kinh nghiệm đây? Điều băn khoăn đó cũng đúng nhưng mà nếu nhìn theo một hướng khác thì mình sẽ có cái hay hơn. Dù là mình còn trẻ nhưng anh em mình cũng có được hơn 20 năm kinh nghiệm cuộc đời rồi, dù không ít thì nhiều mỗi chúng ta cũng có những kinh nghiệm cá nhân được gọi là đắt giá vì phải trả giá quá đắt. Hãy chia sẻ điều đó cho anh em trong Hội, biết đâu sẽ có 1 ai đó có cùng trải nghiệm thì sao. Bên cạnh đó, mỗi lần chia sẻ kinh nghiệm của mình là một lần thắp lửa cho người khác nữa đó em à. Vậy nên cứ mạnh dạn chia sẻ.
Bản thân anh cũng rất cám ơn nhiều buổi chia sẻ kinh nghiệm của người đi trước đấy, vì dù anh chưa trải qua nhưng rồi anh sẽ chủ động trải nghiệm để biến kinh nghiệm người đó thành của mình.

Một người bạn của anh ở Hà Nội, là đại điện cho Việt Nam đi tham gia chương trình tài năng lãnh đạo trẻ ở nước ngoài trong chương trình của P&G. Bạn ấy kể lại rằng, khi qua bên đấy thì các đội mạnh ngang ngữa nhau thật sự. Kiến thức, hiểu biết, kỹ năng, chiến lược, tư duy, … Các đội gần như là bằng nhau, và thật sự khó khăn cho BGK. Kết quả cuộc thi ấy thì đội Việt Nam bị loại ngay vòng 1-4. Các đội tài năng ngang ngữa nhau, nhưng đội VN thua nước khác vì sự thiếu chuyên nghiệp. Bạn ấy nói rằng, chính sự chuyên nghiệp chính là điểm khác biệt giữa các đội với nhau và chính nó đã quyết định tới 50% kết quả chung cuộc. Các đội bạn thật sự chuyên nghiệp từ cách trình bày, đến slide, mỗi hình ảnh, mỗi câu chữ, mỗi video đều góp phần tạo nên sự khác biệt.
Qua câu chuyện này, anh muốn nhắn gửi một điều. Dù là trong Huế anh em mình được tạm xem là những người giỏi nhưng đừng vội thỏa mãn với nó, phải làm sao đó để chúng ta mở rộng sân chơi, từ sân chơi địa phương sang sân chơi quốc gia, tương lai xa hơn là quốc tế. Qua mỗi lần chia sẻ như vậy, anh thật sự mong muốn anh em mình phải rèn luyện được tính chuyên nghiệp mọi khâu tổ chức, từ bài nói đến slide, từ lời nói đến ngữ điệu, từ ánh mắt đến cử chỉ, … Sự chuyên nghiệp sẽ nâng lên bản thân lên mức cao hơn.

À, tụi em có biết hình thức chia sẻ tri thức TEDx Talk Program không hè (xem qua 1 video tại đây: http://www.ted.com/talks/dan_gilbert_you_are_always_changing?language=vi#)? Hình thức chia sẻ của mỗi người trong Hội Nghị sẽ tương tự như thế. Mỗi buổi sẽ có từ 2-4 chủ đề để chia sẻ. Người đăng kí chia sẻ phải chuẩn bị một cách chuyên nghiệp bài nói của mình. Đây là cách để anh em mình vừa có thể chia sẻ kinh nghiệm, hiểu biết, tri thức, cơ hội cho nhau, vừa là cách để rèn luyện tính chuyên nghiệp trong khâu chuẩn bị; thính giả ở đây toàn là người nghe khó tính, vì thế muốn thuyết phục được họ thì người nói sẽ phải chuẩn bị kỹ lưỡng đấy, và yên tâm là người chia sẻ cũng sẽ được góp ý trực tiếp để cải thiện những khuyết điểm của mình.

Ngoài hình thức chia sẻ tri thức thế này, anh tin là anh em mình còn có nhiều hình thức khác để truyền tải những bài học cho anh em mình nữa. Tháng tiếp theo anh nghĩ tới hình thức là sẽ làm teamwork trải nghiệm thật sự. Qua mỗi chương trình như thế, người tham gia sẽ học được bài học mà nhóm tổ chức muốn gửi gắm. Người tổ chức là ai? Là anh em mình chứ ai. Người tham gia là ai? Cũng là anh em mình. Như anh nói trước đó, bước đầu chúng ta phải tự thắp đuốc và truyền lửa cho nhau mà.

Ngoài những điều trên, còn thêm 3 lý do mà anh muốn nói về việc phải thành lập Hội này, anh có trả lời một comment thế này. 
(https://www.facebook.com/photo.php?fbid=692961024104058&set=a.204398079627024.51454.100001705015332&type=1&comment_id=693159744084186&offset=0&total_comments=34)

“1, người lớn họ có công việc của họ rồi, không hơi đâu lo cho tụi trẻ như mình. Nếu họ có lo thì cũng trăm công nghìn việc. Nên cũng đừng quá trong mong. Mình chỉ trong mong khi đã tập hợp lại thôi, lúc đấy sẽ tiện cho đôi bên

2, Hiện nay chính phủ Việt Nam có rất nhiều hiệp hội thuộc nhiều tầng lớp. Mỗi tầng lớp đều có tiếng nói, có tri thức, có góc nhìn, có kinh nghiệm riêng. Người trẻ mình tập hợp lại để nói lên tiếng nói của mình có những cái lợi sau:

a, Cái lợi thứ nhất: là mình lên tiếng để người lớn họ biết mình đang tồn tại và đoàn kết. Họ sẽ giúp khi mình cần sự giúp đỡ. Cái này hơi bị ít nhưng mã có

b, Cái lợi thứ 2: người trẻ mình nói ra quan điểm của mình để người lớn còn biết trẻ đang nghĩ gì. Nếu có gì đó sai lệch với truyền thống văn hóa hay định hướng phát triển chung của xã hội, người lớn sẽ đứng ra góp ý đề mình điều chỉnh hướng đi.

c, Cái lợi thứ 3: là người trẻ cũng có thể xệp thành nhiều loại, nhưng quan trọng vẫn là lớp nòng cốt, tự đốt đuốc và truyền lửa cho những cây đuốc đang chờ lữa khác nữa.

Cuối cùng thì mình chỉ mong là bọn trẻ mình cùng nâng đỡ nhau, chuẩn bị nền tảng với tương lai sau này.”


Bắt đầu Hội nghị này là dựa trên tình cảm anh em mình, làm việc cùng nhau vì chữ tín, vì lòng tự trọng bản thân. Sau này nó phát triển lớn lên sẽ có thêm nhiều thách thức nữa, lúc đó anh em mình sẽ giải quyết nó. Tất cả là chuyện nhỏ mà, :D

Trên đó là những điều anh muốn nhắn gửi tới tụi em. Anh có gửi kèm tụi em bảng kế hoạch kèm theo của chương trình này. Vì anh không biết được là tụi em có tham gia hay không và sẽ chung tay xây dựng nó lên thế nào nên trong công việc anh chưa phân cụ thể ai làm việc gì được. Tụi em xem và có gì chia sẻ ý kiến anh biết để anh em mình bắt tay làm việc nhé.


Anh rất muốn lắng nghe mong muốn và những điều mà tụi em muốn gửi gắm qua Hội Nghị này, anh tin là khi kết hợp lại các ý kiến chúng ta sẽ cho ra được cái gì đó hoàn thiện hơn để bắt tay vào làm. 
Một là :::::”Tư duy tổng hợp” (Kinh tế,khoa học,công nghệ,văn hóa,đạo đức…......) 
Nhờ có sự tìm tòi,học hỏi “liên tục” mà họ nắm bắt được mọi lĩnh vực,... học có tư duy tổng hợp, phân tích sắc sảo và đoán trước được thời thế họ nắm bắt được mọi lĩnh vực…họ có tư duy tổng hợp, phấn tích sắc sảo và đoán trước được thời thế.
Người lãnh đạo khác với người tài ở chỗ người tài được ví như một thợ bắn cung tên chuyên nghiệp, nếu bảo họ bắn trúng mục tiêu thì trăm phát trăm trúng.
Hai là:::::Tâm Đạo
Tâm trong như ngọc,rộng lớn như biển cả,có đức hạnh ,phẩm chất tốt có khả năng thu hút lôi cuốn lòng người ,những bậc hiền tài ,nhân tài để phò giúp quốc gia ,bá tánh 
Tâm trong như ngọc,rộng lớn như biển cả,có đức hạnh ,phẩm chất tốt có khả năng thu hút lôi cuốn lòng người ,những bậc hiền tài ,nhân tài để phò giúp quốc gia ,bá tánh 
-VD1:Bao Thanh Thiên có thể nói là người có Tâm rộng lớn bao la như biển cả. Đối với ông thì về bản thân rất nghiêm khắc,cương trực nhưng đối với mọi người rất rộng rãi,độ lượng,bao dung,rất thương dân,thương người … chính cái Tâm trong sáng ấy đã làm cho Triển Chiêu một người giỏi võ nghệ cũng phải nể phục,thuận tâm theo Bao Thanh Thiên để hành hiệp nghĩa trừ gian tà, được người đời tương truyền và kính nể … Với cái Tâm của Bao Thanh Thiên ông đã thu phục rất nhiều nhân tài giúp Vua trị quốc.
Nói đến người “ lãnh đạo tài đức” là nói đến một con người có thể chứa đựng mọi bụi trần ,mục tiêu của họ là niềm vui hạnh phúc của con người,tình yêu thương đồng loại,không phân biệt màu da,biết đem cái gì có lợi cho loài người.Hơn ai hết họ là người biết tôn trọng quy luật của “Vũ Trụ” vì họ thấu hiểu tại sao.

-VD2:Sức mạnh của nội Tâm,khi Tâm trong sáng-Tĩnh lặng sẽ khiến giặc phải khiếp sợ.
Không thành kế của Gia Cát Lượng khiến Tư Mã Ý khiếp sợ mà bỏ chạy.
Khi quân Tư Mã Ý hùng hậu tiến vào thành,Gia Cát Lượng lo sợ vì quân lực yếu,lương thảo ít …nếu bị bao vây khoảng 3 tháng thì lòng quân,dân sẽ loạn nên cho quân dân rút lui trước để bảo toàn tính mạng và đành dùng kế bỏ chống thành trì,mở cửa như để mời giặc vào đồng thời lấy Đàn ra gảy.

Khi Tư Mã Ý đến cổng thành thì không thấy quân lính của Gia Cát Lượng đâu cả,chỉ có vài người quét rọn ở ngoài cổng và nghe tiếng đàn thánh thót của Gia Cát Lượng mà thốt lên:
Tiếng đàn giống như tiếng sóng cuồn cuộn nổi lên ,tựa như bá vạn hùng binh, có lúc như dòng suối chảy róc rách ….
Tâm loạn tiếng đàn sẽ rối bời
Tậm tĩnh tiếng đàn sẽ yên tịnh 
Tâm loạn thì âm loạn 
Tâm tĩnh thì âm sắc 
Nghe tiếng đàn nhìn rõ Tâm của Gia Cát Lượng …vì hoảng quá nên Tư Mã Ý đã bỏ chạy như ma đuổi hee…
Qua ví dụ này cho thấy sức mạnh của nội tâm nó phi phàm cỡ nào…vậy mà mấy ai quan tâm để ý tới tập luyện nội tâm bao giờ ? tâm chỉ tĩnh,định khi không bị Tiền Tài-Danh Vọng-Sắc dục quấy nhiễu mà thôi .

Ba là:::::Tư duy “chiến lược quân sự
Người “Tài Đức – Lãnh đạo” vì họ có thể dẫn dắt cả đoàn người đi qua “bóng tối,căm co,khổ đau” …nên phải có tư duy chiến lược quân sự để đập tan mọi âm mưu của kẻ thù,quân cướp nước ,bảo vệ chính nghĩa,chân lý,đạo đức ,bảo vệ cuộc sống bình an cho bá tánh,dân tộc mà không màng khổ đau,vất vả,sóng gió.
Tại sao người lãnh đạo phải có tư duy chiến lược quân sự ? bởi vì làm Vua mà không tinh thông binh pháp,các thủ đoạn của giặc thì làm sao đưa ra các chiến lược bảo vệ tổ quốc,bảo vệ sự bình yên của đất nuớc,dân tộc được và làm sao có thể nghe ,hiểu thông suốt những gì Hiền Sĩ, Tướng sĩ nói ?
Biết kế sách thâm độc của kẻ thù để phòng bị nhưng tuyệt đối không lợi dụng kế sách để hại dân,lộng hành,cửa quyền...bởi cái tâm trong sáng nó đã kiềm chế,tiêu diệt cái trí xảo của bản thân rồi ,cho nên họ hành động vì chính nghĩa,đạo lý,tình người,không tham lam,không xâm chiếm lấy cái của người khác dù chỉ là cọng kim ,sợi chỉ..bởi Gieo nhân nào ắt sẽ gặt quả ấy.

Cổ nhân có câu:Vua mà hiểu Đạo thì đó là cái phúc của dân tộc,của bá tánh và ngược lại.
Nhờ có tư duy chiến lược mà giúp bá tánh làm ăn kinh tế nên đất nước cường thịnh,sống trong an bình ,hạnh phúc.

Bốn là::::Tầm nhìn
Tầm nhìn được hình thành từ 3 yếu tố trên gồm “Tư duy tổng hợp + Tâm + Tư duy chiến lược quân sự ” 
Người lãnh đạo phải có tầm nhìn xa trông rộng thì ắt sẽ có hướng đi đột phá,bất ngờ,nhờ tư duy thiên biến vạn hóa,sự tinh nhạy về thời thế ,biết tùy thời mà biến ,nên dẫn dắt bá tánh,dân chúng đi đúng hướng theo hướng Đạo để tìm kiếm sự bình yên và an lạc ,đóan trước thời thế để hành động,tạo ra cái thế nước,dân tộc vững mạnh…sẵn sàng đập tan mọi âm mưu của kẻ thù gian ác,quấy nhiễu sự bình yên của dân tộc 

Năm là::::.Biết lắng nghe – Chiêu hiền đãi sĩ. 
"Không ai có đủ sức và sự tỉnh táo mãi mãi ,mọi lúc mọi nơi cả"
Một người lãnh đạo xuất chúng,tài ba phải là người biết lắng nghe người trên ,kẻ dưới tức là nghe lời xua nịnh mà không vui ,nghe lời nghịch nhĩ mà không giận ,bởi vì họ có cái Tâm trong sáng rộng lớn có thể chứa đựng mọi bụi trần …Hạng người thừong nghe được lời khen là vui mừng khôn siết,vui đến nỗi Tâm hoảng loạn ,dẫn đến loạn não mà hành động tùy hứng,không suy xét kỹ lưỡng ,dẫn đến chủ quan,khinh địch ắt sẽ chuốc lấy thất bại .Nghe lời chê bai,miệt thị là đùng đùng nổi giận phản pháo,tấn công ngay dẫn đến hậu quả khôn lường do tính nóng giận mà nên ..vì vậy kiềm chế Tâm can tức là làm cho khí huyết luôn điều hòa,hòa thuận ..nhờ vậy mà máu đưa lên não đều đặn,kích thích sự tư duy sáng suốt là vậy. 
Vậy lắng nghe như thế nào?
Về cơ bản cái lỗ nhĩ phải nghe cho bằng được 4 chiều “Già - Trẻ - Trong – Ngoài” 
Tức là khi quyết định việc trong đại của quốc gia thì cần phải thăm dò ý kiến mọi người để bổ sung cho sự hiểu biết của mình mà đưa ra kế sách hợp lòng dân, trên dưới và mang tính đột phá, sáng tạo.
Người già nổi tiếng là có kinh nghiệm thực tiễn nhưng thiếu sáng tạo,năng động do tuổi tác
Người trẻ hăng hái,năng động nhưng dễ nông nổi,nông cạn,hồ đồ.
Khi lắng nghe 2 thế hệ này thì bổ sung cho nhau,hỗ trợ lẫn nhau sẽ giúp ích cho người lãnh đạo đưa ra kế sách hay hoàn mỹ.
"Trong tức là bên trong ":là những cận thần ,hiền tài thân cận trong cung ,triều đình là những người hiến kế thường xuyên cho Vua,chúa …tuy nhiên nếu kẻ sĩ mà gian xảo ,lộng quyền thì rất nguy hiểm cho bá tánh ,cho quốc gia dân tộc về lâu dài vì Vua xa dân nên dễ bị họ bịt tai,che mắt mà tưng bốc việc Nước ,tạo ra cái tình huống giả tạo ,bệnh thành tích để lừa bịp trên nhưng lộng hành ,thao túng ở dưới từ đó làm đất nước hỗn loạn,lâm nạn,dân vì bị áp bức mà nổi dậy,trộm cướp hoành hành,xã hội phân tranh,loạn lạc ,tính mạng Vua khó giữ dễ bị bắt làm con tin .Cho nên lãnh đạo cần thường xuyên đi vi hành để lắng nghe những hiền tài ở ẩn trong thiên hạ,lắng nghe dân nói để nắm bắt sâu sát hơn,từ đó mà trị quốc ,thống nhất lòng dân…khi quốc gia lâm nạn Vua – Dân như cá với nước đập tan mọi kẻ thù lớn nhỏ ,đời đời lòng dân ca tụng,thờ cúng để tưởng nhớ..đó cũng là cái Đạo của Dân dành cho lãnh đạo kiệt xuất vì dân vì nước là vậy.
Cổ nhân có câu:”Dân còn thì Vua còn,dân mất thì Vua mất “

"Tâm bẩn thì đừng mong có kết quả tốt đẹp"
Subscribe to: Posts ( Atom )

ABOUT AUTHOR

LATEST POSTS

  • CÂU ĐỐI TỰ TẶNG MÌNH NHÂN DỊP SINH NHẬT TUỔI 23
  • Giới thiệu dịch vụ content hay của anh Long
    Rất nhiều doanh nhân đang hỏi tôi! "Long, tôi có nên tiếp tục kinh doanh với nghề tôi được đào tạo?" Trước khi tôi cho bạn c...
  • 4 Năm Một Chặng Đường - Biết Ơn Bạn Đồng Hành - Bạn Gái
    Bài viết dành riêng cho Bạn Trai & Bạn Gái - nhân vật chính của câu chuyện 4 năm cũng không ngắn mà cũng chưa gọi là dài nh...
  • BẠN ĐÃ BIẾT NHỮNG ẨN DỤ TRONG CUỘC SỐNG CỦA MÌNH LÀ GÌ CHƯA?
    “Ẩn dụ có lẽ là một trong những tiềm năng hiệu quả nhất của con người. Hiệu quả của nó gần như là thần kỳ, và hình như nó là một công cụ s...
  • Hành Trình Rèn Luyện Thói Quen – NƠI THÓI QUEN BẮT ĐẦU THAY ĐỔI
    Bài viết chia sẻ cảm nghĩ của một bạn học viên Hành Trình Rèn Luyện Thói Quen :D (Bạn ấy đang là chủ nhiệm CLB Yêu Thái Hà Đà Nẵng) C...
  • Đăng kí nhận account Anki free
    Đăng kí nhận account AnkiMobile Flashcards IOS Free *Bắt buộc Địa chỉ email * Email của bạn Họ & Tên * Câu trả lời của bạn Bản sao phản ...

Instagram

Total Pageviews

Bài viết trong blog

  • ►  2018 (2)
    • ►  July (1)
    • ►  April (1)
  • ►  2016 (1)
    • ►  November (1)
  • ►  2015 (15)
    • ►  July (1)
    • ►  June (2)
    • ►  April (3)
    • ►  March (9)
  • ▼  2014 (19)
    • ▼  June (4)
      • Đắng lòng nỗi sợ hãi mang tên "Bảo vệ Đồ Án Tốt Ng...
      • 25 Cách để bước đi trên Hành Trình Tôi Đi Tìm Tôi
      • Vài lời tâm sự cùng bạn trẻ ở Huế
      • Năm tố chất của người lãnh đạo
    • ►  May (1)
    • ►  April (5)
    • ►  March (2)
    • ►  February (7)
Share Emphasis

Flickr

Copyright 2014 Đỗ Ngọc Anh - Sống & Chia Sẻ.
Designed by OddThemes