Đỗ Ngọc Anh - Sống & Chia Sẻ

  • Home
  • Download
  • Premium Version
  • Custom Theme
  • Contact
    • download templates
    • Link 2
    • Link 3
Home Archive for March 2015
Người Thương ơi, anh biết bây giờ là giai đoạn em bước vào một chặng đường mới với nhiều trăn trở hơn trước nữa. Hôm rồi nghe em chia sẻ về những điều em trải qua, những dự định của em anh muốn giúp em mà không biết phải làm sao nữa, anh biết là mình có thể làm một điều là lắng nghe và luôn bên cạnh em thôi.

Tương lai là một thứ gì đó xa vời vợi quá, ai cũng tìm kiếm nó mà nó ở một nơi đẩu đâu à. Anh cũng đang tìm nó, em cũng đang tìm nó, ai cũng đang tìm nó nhưng anh tin dù nó ở đâu thì rồi cuối cùng mình cũng có nó mà. 

Em à, em đang ở trong giai đoạn "tiền vào hang" thì phải, đó là theo chuẩn đoán của anh. Anh biết em phải đối mặt với nhiều điều, công việc, tương lai, gia đình, cơ hội.... Vừa an lòng Ba Mẹ mà phải vừa tỏ ra không có gì cả, điều đó không thoải mái tí nào cả, anh biết là em phải chịu đựng và đấu tranh với nó suốt hằng ngày. Nhưng Người Thương ơi, em hãy mạnh dạn nhé, em bây giờ không phải là tìm con đường nữa mà là chọn con đường rồi vững tin theo nó em à, hãy tĩnh lặng và lựa chọn cho mình một con đường nhé, anh luôn bên cạnh em để nâng đỡ, hiểu biết và thương yêu em <3

Em đang ở trong trạng thái của anh lúc trước, chuyện tương lai chưa ổn - và anh gọi nó là chuyện bản thân, nên chi những chuyện khác cũng khó mà ổn được, dù là nó có ổn nhưng tổng thể của em chẳng ổn tí nào. Để anh kể em nghe nhé ;)

Lúc anh ở nhà, cái khi mà anh còn mù mờ đường hướng, lúc đó anh nhận được sự hỗ trợ và tình cảm của em và gia đình rất nhiều nhưng mà chính xác anh vẫn thấy thiếu thiếu cái gì đó, dù là 2 điều kia rất tốt là đằng khác nữa. Anh nhớ câu này nè, "khi mình yêu thương mình chưa đủ thì mọi tình yêu thương khác cũng không có nhiều ý nghĩa bằng". Anh nhớ cái lúc khi anh ổn lại rồi thì chính tình yêu gia đình và lứa đôi nó làm cho cuộc sống thêm nở hoa em à, làm tổ điểm và sáng màu cuộc sống lên. Khi anh chưa ổn thì nó tăm tối lắm, lúc đó anh nghĩ là em cũng không cảm nhận được tình cảm anh dành cho em nữa, cảm giác lo lắng nhưng anh biết mình cần phải giải quyết việc mình trước :)

Qua câu chuyện nhỏ này anh muốn chia sẻ với em một điều là, hãy dành thời gian cho bản thân mình rồi chọn 1 điều cho mình và đi theo nó, đừng đặt nặng chuyện phải đạt được nó trong khoảng thời gian bao nhiêu mà cứ từ từ rồi nó sẽ đến em à, bình an rồi em sẽ thấy rõ con đường của mình. Anh và gia đình luôn bên cạnh em mà, thật tình là dự tính tương lai của em anh cũng không can thiệp được, anh chỉ chia sẻ góc nhìn của mình để em tham khảo rồi đưa ra quyết định thôi em à.

Người Thương ơi, khi nào em muốn vào hang thì nói anh nhé, nếu em cần anh thì hãy nói anh nghe, anh luôn bên cạnh em đó. Thật tình là đôi lúc anh cũng không tinh ý nhận ra được lúc em cần, đó là anh nói thật lòng - mặc dù thì sự tinh tế anh không quá tệ :p

Vững lòng nhé Người Thương, mọi điều em muốn sẽ thành sự thật mà.

Bạn Trai Yêu của em
:-*




::: Phút Hồi Tâm :::

Phút hồi tâm là khái niệm lần đầu tiên mình nghe được từ chị Dieu Lan To, đại ý là mỗi buổi tối trước khi ngủ hãy dành ra khoảng 5 phút và liệt kê những điều mình học được và bày tỏ lòng biết ơn của mình đến với mọi điều trong ngày hôm nay. Nghĩ đến những điều này với một cái nhìn sâu sắc về các nhân duyên đến với mình hôm nay.

Cám ơn xe buýt đã đưa mình đến nơi học an toàn, khi mình đi xe buýt mình có cả 1 tiếng đồng hồ để nghe audiobook thoải mái và liên tục nữa :)

Cám ơn thầy Chí Thủ đã cho mình input cực hay và có ý nghĩa đối với mình về câu chuyện phát triển bản thân và các khoá học ở Việt Nam hiện tại, cụ thể đa phần các khoá học về phát triển bản thân hiện nay đều đi theo xu hướng của phương tây - đánh mạnh vào phần cảm xúc để thúc đẩy hành động mà không chú trọng vào quá trọng quá trình rèn luyện để đạt được những điều đề ra ban đầu. Mình ý thức được điều này thì sau này sẽ chú tâm và áp dụng nó vào các sản phẩm tương lai của mình và đồng đội.

Cụ thể, phương tây bạn sẽ được training một mớ kiến thức lẫn các bước làm rồi sau đó tự làm, tự trải nghiệm và chẳng ai kiểm chứng trải nghiệm của bạn là đúng hay sai. Còn phương đông thì khác, hãy nhớ lại các học trò ngày xưa muốn học phải đến nhà thầy và có thầy kèm cặp và hướng dẫn phát triển, xem phim kiếm hiệp là thấy rõ điều này nhất là những bậc cao thủ thường ở núi cao rừng sâu và đồ đệ phải vào đến nơi thầy ở để học.

Cám ơn cô Diệu Liên và tổ chức Mắt Thương Nhìn Cuộc Đời đã đọc những dòng tâm sự của con, và yểm trợ con rất nhiều.

Cám ơn bữa cơm tối ngon mà chị bé đã nấu cho mấy anh em ăn.

Cám ơn Bạn Gái đã cùng chia sẻ với mình, giúp mình nhận ra vài điều khá là quan trọng sau này.

Cám ơn bài tập và người ra bài tập trong lớp học hôm nay giúp mình nhận ra tầm quan trọng của ngồi thiền giải quyết công việc và quán xét mình.

Cám ơn và biết ơn lắm....vũ trụ này

Nếu để ý thì bạn sẽ nhận thấy rằng, biết ơn là con đường đi đến hạnh phúc dễ dàng nhất.


Chính Bản ngã và tâm trạng con người đưa vào đường Thiện hoặc Ác.

Nếu có sự hướng dẫn và kiềm chế của Đạo lý (1), và con người chấp nhận nó, đời sống sẽ hướng về đường Thiện. Nhưng, nếu theo tham vọng, dục vọng của bản ngã, chắc chắn con người sẽ đi vào nẽo Ác.

Bản ngã và tâm trạng con người đưa vào đường Ác như thế nào?

- Vì coi trọng cái Tôi (bản ngã), hay vì sợ mất danh dự, con người bắt đầu:
- Chối
- Chối đưa đến Dối (nói dối)
- Dối tăng dần lên Gian
- Gian chuyển sang Xão (Gião). Đến đây con người nghĩ ra chước, mẹo để lừa người. 
- Xão trá đưa đến quỷ quyệt. Ở mức này, trí khôn con người lập mưu, bẫy người.

Tâm địa chung của Ác nhân, là lén lút,không dám công khau, lời nói né tránh.

Tinh thần yếu đuối. Nếu cần tự vệ, ác nhân sẽ trở nên liều lĩnh.


(1) Đạo lý của Chân Đức, Chánh Đạo luôn khơi dậy sự sinh động của Lương Tâm, và dùng Lương Tâm để hướng dẫn, hướng thiện mọi sinh hoạt của con người (tư tưởng, lời nói, việc làm).

Nếu không có sự can dự của Lương Tâm, đó không phải là Chân Đạo, Chánh Đạo, mà chỉ là nhãn hiệu của Tà giáo.

Huấn giáo, huấn luyện giúp cho con người tốt, đúng, mà không khơi động Lương Tâm, chúng chưa được gọi là Đạo lý, nhưng cũng tốt cho đời sống.

Trích sách Sự Sống - Vô Hữu
Thôi nhé ta không phân bua,
Thôi nhé ta không giận hờn.
Thôi nhé hãy thương yêu nhau,
Thôi nhé hãy nhìn lại mình.
Bạn hỡi, 
Một đóm lửa sân si đốt tan cả rừg công đức.
Một chút giận hờn vu vơ, tàm tình bạn trôi xa
Năm tháng tựa thoi đưa,
Lắng nghe thời gian đến,
Cuộc sống vô thường quanh ta,
Hãy vui sống chan hoà.

Mưa nắng không ngăn được trăng sao,
Đêm tối không ngăn được mặt trời,
Đỉnh núi không ngăn may bay,
Gian dối không ngăn nụ cười.
Bạn hỡi,
Như đoá hồng tinh khôi toả hương dịu dàng thanh khiết,
Như tiếng chim rừg hoan ca, tặng cuộc đời bao la.
Như gió lộng trời xan
Vút cao cánh diều mơ ước, 
An trú tâm hồn thảnh thơi
Ta cám ơn cuộc đời

Tác giả: Làng Mai

Hay tin mình đi xa
Có anh bạn gần nhà
Mang sang tặng bì nấm
Là thành phẩm đầu tay
Của bao ngày thử nghiệm.

Ngày xưa cũng nơi xa
Anh bạn làm ở đó
Rồi một hôm nào đó
Thấy ngột ngạt quê người
Muốn về quê đóng góp.

Bao đêm hoài trằn trọc
Những giấc ngủ chẳng lành
Kiếm hoài một lối nhỏ
Biến ước nguyện trở thành
Sự thực nơi quê ấy.

Vài hôm sau quay lại
Anh bạn tìm ra đường
Chăm học hành làm nấm
Mở rộng vốn hành trang
Mang về làng quê nhỏ.

Nay có được mẻ đầu rồi
Tinh thần càng phấn chấn
Hăng hái, hì hục làm
Chỉnh sửa từng chút xíu
Để hoàn chỉnh mô hình.

Mong một ngày không xa
Chú làm xong tất cả
Nhân ra nhiều trại nữa
Góp thêm chút sức mình
Giúp ta giúp mọi nhà. 

Huế - 18:00 - 10/03/2015

Sáng nay mình nghĩ tới việc viết sổ tay các suy nghĩ, các công việc thường ngày, bài học rút ra, các kỷ niệm. Mình nhớ trước đây mình chọn nó một lý do là để sau này có tư liệu mà viết tự truyện, hoặc là đôi khi sau này người ta tìm hiểu đời tư của mình đề viết lại cho con cháu đời sau cuộc đời và sự nghiệp của mình thì sao??? Thế là mình bắt đầu viết và giữ lại tất cả các quyển sổ của mình, nhiều sổ hơn mình tưởng.



Lúc sinh viên mình đã có thói quen đó rồi. 

Và một ngày mình vào lại phòng trọ đứa em để dọn đồ mang về quê nhà, thấy ngạc nhiên ghê vì đồ đạc quá nhiều mà chủ yếu là sách và sổ. Khi dọn đồ mình nhìn lại cả một quá trình mình tích góp và mua chúng như thế nào, đọc chúng ra làm sao, mình viết cái gì trong từng quyển số ấy...

Rất ngạc nhiên mình thấy là có nhiều quyển mình chẳng đọc lấy 1 trang, có vài quyển sổ còn mới tinh vì thói quen mua tích trữ sổ của mình, có những quyển mới viết vài trang thôi :)

Dọn dẹp cả đống đồ đạc thật là mệt, và mệt hơn nữa khi vận chuyển nguyên cả bao về quê nhà, chạy xe trên đường cồng kềnh vất vả quá trời. Nghĩ tới cảnh chạy xe trên con đường "khoẻ" nhất Việt Nam và toàn cả "hung thần xa lộ" với một bao đồ đạc khiến mình phát ớn. Từ đó mình mới nhìn thấy được vài điều này.

  • Mình đang đống đồ này về nhà cũng không biết chất đâu cho hết, vì ở nhà mình cả một đống sách sổ rồi.
  • Tính này mình có được là ở ba mẹ và được hun đúc qua lối sông cùng ba mẹ từ nhỏ lên nên nó đi theo mình đến giờ.
  • Có những thứ mình viết thì mình chẳng bao giờ đọc lại, chỉ là cất lại thôi, mà cất chỉ thêm đầy nhà.
  • Tiểu sử gì gì đó cũng chưa thấy được đâu cả, thôi thì để tương lai đi nhưng bây giờ là làm sao giải quyết đống này.
  • ...

Thiết nghĩ, đống này mình cũng chẳng mang đi làm hành trang lên đường sau này cho mình được. Những thứ là vật chất thì trả lại cho vật chất, chỉ có những thứ tinh thần là theo mình được lâu dài mà thôi.

Mình nhớ lại câu chuyện, một anh chàng lên đường tìm thầy để học. Khi đến nhà thầy rồi thì học hành rất chăm chú, thầy giảng bài nào thì anh ấy cũng ghi chép lại và chẳng mấy khi chịu học kỹ, biến cái của thầy thành cái của mình cả. 3 năm sau anh chàng này đã học xong và gành theo trên mình cả 2 thùng sách ghi chép được, đó cũng là những gì anh học được ở thầy mình. Đi đường chẳng may gặp phải lũ lớn, cuốn trôi mất 2 thùng, ấy vậy là công sức theo thầy 3 năm trời cũng đi tong vì đọng lại trong đầu chút ít.

Rút kinh nghiệm, lần sau học cái gì thì học cho kỹ luôn, chẳng cần phải ghi chép ra giấy tờ chi hết nữa, gắng học ngay tại chỗ, biến đống kiến thức này ở vật chất vào bên trong mình luôn cho rồi.

Nhưng mà mình vẫn thích tính ghi chép lại của mình, vậy làm sao vẫn ghi chép lại mà không phải vất vả bởi đống đồ ấy nhỉ?

Mình nhớ lại luật nhân quả có câu này, gieo quả gì sẽ gặt quả ấy. Vậy thì bây giờ mình chỉ chú trong vào sơ thích của mình là ghi thôi và chẳng đặt nặng vấn đề lưu trữ để sau này người ta viết sách về mình nữa :) Cứ tuỳ duyên thôi...

Mình nghĩ rằng, mình ghi chép lại những việc mình làm trong ngày là để nhắc nhở mình và mục đích là để nhắc nhở mình thôi mà.
Mình nghĩ rằng, mình ghi chép lại bài học mình rút ra không phải là để sau này đọc lại nữa, mà là để cho ngay cái lúc mình ghi chép ra là để đúc kết bài học cho lúc đó, chỉ cần lưu giữ nó trong tiềm thức/tiềm thức là được rồi.
Mình nghĩ rằng, mình viết nhật ký là để mình tổng kết lại từng quảng nhỏ của cuộc đời mình, giúp mình ghi nhận và điều chỉnh hướng đi của mình thôi.
Mình nghĩ rằng, mình viết là chỉ để mà viết mà thôi...

Tự nhiên sau khi nghĩ ra được điều này, mình cảm thấy nhẹ nhàng trong người, như cở bỏ được sợi dây trói buộc mình lâu ngày, và mình thấy được hành trang lên đường đời của mình ngày một nhẹ nhàng hơn, và mình tin mình sẽ đi xa hơn....



Khai sách đầu năm
Phương châm sống mới
Lấy trí tuệ làm sự nghiệp
Lấy tình thương làm lẽ sống!

Cám ơn anh Tam Lãng, câu này quá hay, sách này quá hợp :)


::: Xong nhé, thêm một gạch trong Bucket List :::

Đến thưởng thức không gian và những tấm ảnh đẹp tại Lens Coffee 41 Ngô Quyền, tp. Huế.

Những tấm ảnh sống động , những nét cười duyên dáng, những cái nhìn trìu mến, những cái máy ảnh thời xưa nhìn dễ thương quá trời à

Cám ơn Bèo Tấm đã giới thiệu anh quán đẹp như ri, cám ơn Kieuheo Pham đã vinh hạnh được lọt vào top 1001 việc phải làm trước khi chết của anh, cám ơn chủ quán làm ra cái quán xinh đẹp để mình đến thưởng thức và chụp giúp cháu tấm ảnh này :) . Cám ơn, cám ơn, cám ơn...

Giới thiệu mọi người nên một dịp đến đây nhé :D

::: Lợi Ích Tức Thời Của Đi Thiền Hành :::

Sáng nay mình đi đám cưới anh trai con dì, mình bên đoàn nhà trai sang nhà gái. Lúc đi vào hôn trường thì có rất nhiều người nhìn mình :) và mình mỉm cười và thực tập đi thiền hành...

Lúc đi, mình chú tâm vào bước chân + hơi thở + mỉm cười + ngắm nhìn ảnh cô dâu chú rể. Mình thở vào mình biết mình thở vào, mình thở ra mình biết mình thở ra.... Và không để tâm đến nhiều chuyện khác nữa.

Nếu là trước đây, khi đến một nơi nhiều người thì mình cứ lăn tăn trong đầu những điều như vầy

Không biết mọi người nghĩ gì về mình?
Họ nhìn mình phải chăng cách ăn mặc mình ẹ quá?
Hay là họ nhìn cái là họ biết mình gần 1 tháng rưỡi rồi chưa cắt tóc?
Hôm nay không biết sẽ ăn gì?
Không biết tí nữa ngồi ở đâu?
...

Vô vàn suy nghĩ lung tung, mà mỗi khi mình nghĩ vậy mình lại lo, khi lo thì mình đi xiêng vẹo, đôi khi không bình tĩnh nữa, mà khi mình lo thi mặt mình nó bí xị như mất hủ gạo, xấu òm

Còn bây giờ thì đã có Thiền Hành rồi, mình đi khoan thai nhẹ nhàng, miệng mỉm cười nữa thì ai nói mình không đẹp đâu chứ, có chi mà phải ko nữa. Có lo thì lỡ may cô nào nhà gái kết lỡ thì tội họ thôi.haha

Bởi rứa, khi mô có dịp đi được Thiền Hành thì đi, nhất là ở chốn đông người nữa. Mình đi dáng khoan thai nhẹ nhàng, miệng mỉm cười nữa thì lấy gì mà không xinh gái đẹp trai, biết đâu lại có người để ý lỡ mến nữa thì sao :D

P/S: có khi nào đây là bí kiếp thoát FA không hè :D



Bước chân thiền hành 
Subscribe to: Posts ( Atom )

ABOUT AUTHOR

LATEST POSTS

  • CÂU ĐỐI TỰ TẶNG MÌNH NHÂN DỊP SINH NHẬT TUỔI 23
  • Giới thiệu dịch vụ content hay của anh Long
    Rất nhiều doanh nhân đang hỏi tôi! "Long, tôi có nên tiếp tục kinh doanh với nghề tôi được đào tạo?" Trước khi tôi cho bạn c...
  • 4 Năm Một Chặng Đường - Biết Ơn Bạn Đồng Hành - Bạn Gái
    Bài viết dành riêng cho Bạn Trai & Bạn Gái - nhân vật chính của câu chuyện 4 năm cũng không ngắn mà cũng chưa gọi là dài nh...
  • BẠN ĐÃ BIẾT NHỮNG ẨN DỤ TRONG CUỘC SỐNG CỦA MÌNH LÀ GÌ CHƯA?
    “Ẩn dụ có lẽ là một trong những tiềm năng hiệu quả nhất của con người. Hiệu quả của nó gần như là thần kỳ, và hình như nó là một công cụ s...
  • Hành Trình Rèn Luyện Thói Quen – NƠI THÓI QUEN BẮT ĐẦU THAY ĐỔI
    Bài viết chia sẻ cảm nghĩ của một bạn học viên Hành Trình Rèn Luyện Thói Quen :D (Bạn ấy đang là chủ nhiệm CLB Yêu Thái Hà Đà Nẵng) C...
  • Đăng kí nhận account Anki free
    Đăng kí nhận account AnkiMobile Flashcards IOS Free *Bắt buộc Địa chỉ email * Email của bạn Họ & Tên * Câu trả lời của bạn Bản sao phản ...

Instagram

Total Pageviews

Bài viết trong blog

  • ►  2018 (2)
    • ►  July (1)
    • ►  April (1)
  • ►  2016 (1)
    • ►  November (1)
  • ▼  2015 (15)
    • ►  July (1)
    • ►  June (2)
    • ►  April (3)
    • ▼  March (9)
      • .: Nhắn Gửi Người Thương Trong Cơn Giông Bão Tuổi ...
      • Phút Hồi Tâm
      • .: Cái gì đưa con người vào con đường Thiện/Ác??? :.
      • Thiền Ca - Nhủ Lòng
      • Anh Bạn Nấm Trường Tiền
      • Viết là chỉ để viết mà thôi
      • Khai sách đầu năm xuân Ất Mùi 2015
      • My Bucket List - Đến Thưởng Thức Không Gian Caffe ...
      • Lợi Ích Tức Thời Của Đi Thiền Hành
  • ►  2014 (19)
    • ►  June (4)
    • ►  May (1)
    • ►  April (5)
    • ►  March (2)
    • ►  February (7)
Share Emphasis

Flickr

Copyright 2014 Đỗ Ngọc Anh - Sống & Chia Sẻ.
Designed by OddThemes