Đỗ Ngọc Anh - Sống & Chia Sẻ

  • Home
  • Download
  • Premium Version
  • Custom Theme
  • Contact
    • download templates
    • Link 2
    • Link 3
Home Archive for April 2015
Hôm rồi mình được thầy cho thực hành một bài tập trong 6,5 tiếng đồng hồ mà trước đó mình chỉ đọc qua sách, nghe qua audio book mà chưa trải nghiệm. Qua đó mình nhận thấy, từ việc biết. hiểu từ lý thuyết cho đến biết, hiểu qua hành động là một trời một vực.

Bài tập hôm ấy của mình là, hai tay bưng chén nước đi lui tới suốt chiều dài căn phòng, 1 vòng, 2 vòng, 3 vòng, 4 vòng rồi  5 vòng. Nhiệm vụ của mình là bưng chén nước đi mà không bị đổ ra đầy, tất nhiên là nước được đổ đầy sắp tràn ra ngoài. 

Ý nghĩa của bài tập này giúp mình quán sát ý gợn dậy trong mình, khi nó hơi nổi lên là mặt nước sẽ sóng sánh, còn khi nó thành ý niệm rồi mà bị nó cuốn theo thì lúc đó nước đã đổ ra ngoài rồi. Làm sao đó nhận diện được ý nào đó nổi lên và phải biết được tại sao nó lại nổi lên....


Ban đầu mình tưởng dễ, ngon ăn, ai dè đâu "ở ngoài nói thánh, vào đánh thì thua". Kể từ khi bưng chén nước từ mặt bàn lên bằng 2 tay thì nước đã sóng sánh và đổ ra ngoài rồi, trong mình lúc đó chẳng có cái gì gọi là tĩnh lặng một tí nào cả.

Bất chợt mình nhớ tới đoạn này ở một nơi nào đó mình đọc được,
" “Bất thận thủy bào kình mãn khứ
Nhất tao sa diệt hối hà chi?”
Có nghĩa là không biết giữ gìn để nước tràn khỏi chậu, như kẻ không cẩn thận để trượt ngã, rồi sau ăn năn có ích gì. Ý Ngài dạy là phải tỉnh giác chánh niệm. Mất tỉnh giác chánh niệm thì tham sân nổi lên, ta lãng quên mình để tâm ý tham sân trào ra hành động, khác gì nước trào khỏi chậu, sao hốt vào được nữa? chỉ bằng tỉnh giác chánh niệm mới thật sự sống có ý nghĩa.

“Một tội nhân đem ra xử chém, nhưng vua cho một ân huệ là để khỏi tội chết phải bưng một chén dầu đầy đi qua đám hát xiếc ven đường, qua phố phường đông vui. Nếu dầu đổ tràn ra chén thì bị chém đầu, trái lại thì được tha tội… Trong giời phút mà cái chết đang chờ trước mắt, thì tội nhân đem hết sức lực tập trung định ý để cứu lấy mạng sống với khả năng có thể làm được. Do đó, Y phải trụ tâm định ý hoàn toàn vào bước đi cẩn thận, tránh người, giao lưu qua lại, tránh xa sự vui nhộn của đám xiếc, đi qua cho mau. Khi đó tội nhân quên đi mọi vật xung quanh mới mong cứu được mình trong giờ phút nguy kịch, nhờ y định tâm chú ý giữ gìn chén dầu với hết năng lực tinh thần nên dầu không đổ ra ngoài và cuối cùng được tha mạng”

Hôm đó mình mới nhận ra được bài học ấy chứ chưa thấy nhiều ý nghĩa trong đời sống. Tối hôm nay mình ngớ người ra nhờ bài tập ấy và một chuyện xảy ra với mình...

Hôm chủ nhật tuần trước mình về thăm Bạn Gái ở nơi làm việc, lúc mình ngồi chơi Bạn Gái có chụp 2 tấm ảnh của mình rồi khoe ảnh đẹp, nhưng với mình lúc đó mình thấy ảnh chưa đẹp lắm nên nảy sinh ý định xoá 2 tấm ảnh đó, và từ ý định dẫn đến hành động, mình đã xoá 2 tấm ấy.

Tối nay mình chia sẻ với Bạn Gái là mình đã xoá 2 tấm ấy và hứa sẽ bù vào đó nhiều tấm đẹp hơn, nhưng mà mình đã nghĩ nông cạn rồi. Bạn Gái mình chia sẻ "Em thấy chụp tự nhiên vậy được mà, quan trọng là hình ảnh anh đang ngồi ở không gian đó, anh trong mắt em ở mỗi thời điểm đều như nhau không có khái niệm đẹp xấu, chỉ là biểu cảm khuôn mặt, trang phục và hoàn cảnh khác nhau mà thôi...". 

Từ đó mình mới thấy là lúc mình có ý định xoá tấm ảnh mình chỉ nghĩ đến riêng mình mà thôi chứ không nghĩ tới người khác, lúc đó mình chẳng quán sát tâm mình như quan sát mặt nước và giữ cho nó không đổ ra ngoài. Nhưng thực tế lúc đó thì mình đã theo ý mình rồi, nông cạn là chỗ đó. Giá mà mình hiểu được điều mà Bạn Gái nói lúc này thì chắc chắn là mình đã không xoá tấm ảnh đó rồi. Bây giờ có hối tiếc thì cũng đã muộn màng...

Ngẫm lại mới thấy việc giữ cho tâm mình tĩnh lặng như mặt nước quả thật là rất khó, rất khó nhưng không có nghĩa là không làm được. Mình cần phải quán sát tâm ý mình mỗi lúc, mỗi khi. Nó gợn lên là mình nhận biết nó liền, nó trồi lên là phải thấy nó liền, nếu không là sẽ có những hành động gây cho bản thân sự tiếc nuối sau này. Cũng may là với mình cái giá phải trả cho việc nhận ra bài học này cũng không quá lớn, thôi từ nay về sau sẽ canh gác tâm ý mình thường xuyên hơn như người bảo vệ tử cấm thành...

P/S: Nếu bạn muốn trải nghiệm cảm giác giữ tâm ý của mình là như thế nào hãy thực hành bưng chén nước thì sẽ hiểu :D



Những ngày gần đây mình có rất nhiều trải nghiệm lạ về trực giác và về cả tâm linh, mình nhận thấy là những điều mình quan tâm đến thì nó xảy ra như điều xuất hiện như hình ảnh thoáng trong đầu mình, mà có khi mình chẳng dám tin đó là sự thật mặc dù nó rành rành trước mắt.

Mấy hôm trước mình có đăng kí chương trường Giải Mã Giấc Mơ và nhận được email thông báo là 8h00 sáng hôm chủ nhật 5/4 sẽ bắt đầu. Thường mình xuất phát ra khỏi nhà lúc 7:10 nhưng sáng hôm nay lại đi trễ hơn 30 phút, từ nhà đến Bến Thành cũng gần cả tiếng, rồi từ Bến Thành đến nơi 15A Hồ Văn Huê cũng mất 20 phút nữa (theo dự tính của mình).

Khi bước chân ra khỏi nhà thì mình đoán là chắc là mình sẽ trễ giờ, khi đến nơi chắc là chương trình bắt đầu rồi, nhưng đi được vài bước chân thì trong mình lại có một giọng nói thầm là sẽ không trễ đâu, khi mình đến nơi thì chương trình sẽ bắt đầu, an tâm đi. Vậy là mình an lòng và dành trọn lòng tin vào giọng nói thầm đó.

Như khi đi trên xe buýt thì mình lại nghi ngờ, làm gì có chuyện đó, đâu mà linh thiêng vậy, làm gì có chuyện đó được. Rồi giọng nói thầm ấy lại xuất hiện như để trấn an mình và thuyết phục mình hãy dám tin vào nó...

8:50 mình đến nơi, nhìn quanh thì thấy vẫn còn người đứng ở bàn đăng kí, một nhóm người ở khu vực giới thiệu sách, một vài bạn đứng ở cửa ra vào. Mình tò mò chạy nhanh đến xem thử chương trình đã bắt đầu chưa, nhìn vào bên trong mình ngớ người vì chương trình chưa bắt đầu. Chợt nhớ lại giọng nói thầm trong đầu đó, mình thấy vững dạ hơn rất nhiều và tin tưởng vào nó nhiều nữa...

Rồi mình làm thủ tục để vào hội trường, lát sau mình quay ra quầy sách tìm đọc quyển sách đang giới thiệu. Mình cầm lên, có một chị đến bên rồi giới thiệu về sách ấy và gợi ý mình mua quyển này đi. Lúc đó mình đã chuẩn bị nghĩ đến chuyện vào lấy tiền ra mua thì giọng nói ấy lãi xuất hiện và bảo mình, "không cần phải mua đâu, hôm nay sẽ có người tặng chính quyển sách đó cho mình". 

Giật mình nhớ lại chuyện trễ giờ hồi sáng và nhiều chuyện trước đó nữa...

Hôm thứ 5 tuần trước, mình đến gặp bạn Tâm nhưng mà chân bạn ấy bị đau nên mình phải đưa bạn ấy đến bệnh viện để khám luôn. Trước khi vào chụp hình, mình có một linh tính lạ là chân bạn ấy sẽ không sao đâu, không bị chấn thương đâu. Lúc ngồi ở phòng chờ nhận kết quả, khi bác sỹ chuẩn bị cầm mic lên thông báo thì mình linh cảm đó là hồ sơ của Tâm và bạn ấy sẽ không sao. Kết quả chụp phim đúng như vậy...

Khi vào chương trình mình ngồi gần một chị rất dễ thương về tính tình theo cảm nhận của mình, mình thấy chị có mua quyển sách, và mình mượn đọc một lát cho đến khi chương trình bắt đầu thì mình trả lại. Đến giữa giờ chị quay sang hỏi mình là cảm nhận về chương trình và mình chia sẻ ra, và chị cũng chia sẻ những điều chị học được. Mình nhìn vào quyển sách mà nói chị cho em mượn xem 1 tí nữa thì bất ngờ chị nói chị muốn tặng mình quyển sách đó vì chị thấy mình hợp với nó.... @.@.....

Quá bất ngờ, mình cười miết đến một hồi sau mới nói được và cũng chia sẻ với chị, là sáng nay khi mình đến đây và mình có cảm giác mình sẽ được một người tặng sách, và không ngờ người đó là chị. Chị cũng ngạc nhiên không kém và nói mình có duyên với sách này nên chị cũng rất vui khi tặng nó cho mình. Cả hai người đều vui, người cho cũng vui mà người nhận cũng vui.



Mình cám ơn chị rối rít, nhờ chị mà mình tin tưởng nhiều hơn về trực giác, về tiếng nói bên trong của mình. Mình cảm thấy câu "cầu được ước thấy" nó thật màu nhiệm với mình. Chợt nhớ lại hồi nhỏ mình cũng tin là có sự màu nhiệm và điều ước sẽ thành sự thật, bây giờ mình 24 tuổi mình đã lấy lại được sự tin tưởng trong trẻo của một đứa trẻ về những điều mình muốn ^^

Chợt nhớ lại một câu trong Kinh Thánh,

"Con có vì con chưa xin,
Con chưa được vì con xin chưa đủ"

Giờ trong mình đã hình thành một niềm tin vững chắc về điều màu nhiệm trong cuộc sống, về việc đạt được những điều mình mong muốn. Rất đơn giản, chỉ cần ước cái gì thì ước cho kỹ rồi sau đó ăn ở tốt là được và luôn tâm niệm là do ăn ở mà ra :D

Sài Gòn, 5/4/2015
Ngọc Anh

Tối hôm nay 2/4 mình lại ngồi thiền, lấy cây cải ra làm bạn thì thấy nó héo rủ đi. Hôm qua mình cố ý không ngồi thiền để xem thử một ngày không thiền buổi sáng và làm phút hồi tâm buổi tối thì nó như thế nào, và kết quả là cả người và cây đều héo úa...

Thường ngày trước khi đi ngủ mình hay làm Phút Hồi Tâm và buổi sáng sớm mình cũng ngồi thiền cỡ 10-15 phút, có khi lại hơn thế. Mình quan sát thấy hôm nào mình làm đủ như vậy thì trong người cảm thấy vui vẻ, thoải mái như có một nguồn năng lượng dồi dào, còn hôm nay mình cố tình không làm cả 2 kết quả là một ngày không mấy tốt lành lắm, nhiều điều xảy ra không như ý. 

Mình rút ra kết luận cho bản thân là mỗi ngày hãy dành 10-15 phút buổi tối để làm Phút Hồi Tâm và 10-15 phút buổi sáng ngồi thiền để đón nhận năng lượng ngày mới :)

Mai cây cải sẽ xanh tươi lại liền, vì nó đã có bạn và mình cũng đã có bạn trong những lúc như vậy :D

Có lẽ, cây cải nó cũng muốn ngồi thiền như mình rồi

Sài Gòn, 4/2/2015
Ngọc Anh

Subscribe to: Posts ( Atom )

ABOUT AUTHOR

LATEST POSTS

  • CÂU ĐỐI TỰ TẶNG MÌNH NHÂN DỊP SINH NHẬT TUỔI 23
  • Giới thiệu dịch vụ content hay của anh Long
    Rất nhiều doanh nhân đang hỏi tôi! "Long, tôi có nên tiếp tục kinh doanh với nghề tôi được đào tạo?" Trước khi tôi cho bạn c...
  • 4 Năm Một Chặng Đường - Biết Ơn Bạn Đồng Hành - Bạn Gái
    Bài viết dành riêng cho Bạn Trai & Bạn Gái - nhân vật chính của câu chuyện 4 năm cũng không ngắn mà cũng chưa gọi là dài nh...
  • BẠN ĐÃ BIẾT NHỮNG ẨN DỤ TRONG CUỘC SỐNG CỦA MÌNH LÀ GÌ CHƯA?
    “Ẩn dụ có lẽ là một trong những tiềm năng hiệu quả nhất của con người. Hiệu quả của nó gần như là thần kỳ, và hình như nó là một công cụ s...
  • Hành Trình Rèn Luyện Thói Quen – NƠI THÓI QUEN BẮT ĐẦU THAY ĐỔI
    Bài viết chia sẻ cảm nghĩ của một bạn học viên Hành Trình Rèn Luyện Thói Quen :D (Bạn ấy đang là chủ nhiệm CLB Yêu Thái Hà Đà Nẵng) C...
  • Đăng kí nhận account Anki free
    Đăng kí nhận account AnkiMobile Flashcards IOS Free *Bắt buộc Địa chỉ email * Email của bạn Họ & Tên * Câu trả lời của bạn Bản sao phản ...

Instagram

Total Pageviews

Bài viết trong blog

  • ►  2018 (2)
    • ►  July (1)
    • ►  April (1)
  • ►  2016 (1)
    • ►  November (1)
  • ▼  2015 (15)
    • ►  July (1)
    • ►  June (2)
    • ▼  April (3)
      • .: Mặt Nước Của Tâm Ý :.
      • .: Cầu Được Ước Thấy & Phép Màu :.
      • .: Cây Cải Cũng Muốn Thiền :.
    • ►  March (9)
  • ►  2014 (19)
    • ►  June (4)
    • ►  May (1)
    • ►  April (5)
    • ►  March (2)
    • ►  February (7)
Share Emphasis

Flickr

Copyright 2014 Đỗ Ngọc Anh - Sống & Chia Sẻ.
Designed by OddThemes