Có 3 người đến xem một con cá.
Ông đầu bếp nhìn và thầm nghĩ, chà chà sẽ là một món ăn ngon
tuyệt cú mèo nhất thế giới...
Ông kinh doanh nhìn thấy đây là một món
hời, đem buôn chắc có lời lắm, nếu mà đem nhân giống lên rồi phân phối chắc sẽ
thành một hệ thống toàn quốc...
Một ông nghệ nhân lại nhìn
thấy một tuyệt tác nghệ thuật để đời...
Cả ba ông đều tấm tắt khen
ngợi ý tưởng của mình đều rất :) và
tâm của mỗi người sẽ vận hành theo một cách khác nhau tuỳ theo các hạt giống
bên trong mình lẫ những gì mình tưới tẩm hàng ngày...
Nếu con cá không biết nó là
ai, không biết mình cần gì, mình muốn gì, thức ăn nào phù hợp với mình, mình
cần sóng trong nguồn nước nào, có những bạn cá nào xung quanh thì con cá sẽ rơi
vào thiên la địa võng của mỗi ông đó đặt ra mà thôi...
Nhưng mà nếu mình là con cá
đó thì sao??? Và ông nghệ nhân, ông đầu bếp, ông doanh thương đó có thể là Ba,
Mẹ, Thầy, Cô, Người Yêu.... xung quanh mình mà…
Nếu mình là con cá thì mình,
mình không biết mình, mình cần gì, có ai là bạn, ai sẽ là bạn, môi trường nào
hợp với mình thì mình cũng sẽ rơi vào thiên la địa võng (những kỳ vọng và mong
muốn của người khác đặt lên mình) của những người xung quanh mình, thì đôi lúc
sẽ đánh mất chính mình và mình sẽ trở thành món ăn ngon nhất thế giới, một sản
phẩm của hệ thống cá cảnh toàn quốc hoặc là một tuyệt tác để đời...
Hehe, bài học của một người
thầy từng là thị giả của Sư Ông, quay lại mình và biết sự vận hành của tâm mình
bằng con đường chánh niệm