Hôm rồi mình, Kiên
Camere và Hải Nông Nghiệp (hai anh bạn chạy xe xuyên Việt vào miền Nam) trên đường chạy xe từ Cần Thơ về Bến Tre, mình sms
xin thầy Phước Lâm chuyển ngày xuống thăm thầy sang ngày mai.
Lúc đó mình tính chạy xe từ Cần Thơ sang Gò Công rồi quay lại Bến Tre để về Sài Gòn thị đường hơi xa và lệch nữa nên đổi kế hoạch đi Bến Tre trước rồi về Gò Công sau.
Nhận được 1 câu nói của thầy mà mình vỡ ra nhiều lẽ và chứng thực được nhiều bài học mà trước đây mình đón nhận, và bây giờ nó thành kinh nghiệm của mình rồi. Thầy nói:
"CỨ TUỲ DUYÊN ĐI CON"
Vậy là 3 đứa an lòng để đi theo kế hoạch mới. Chuyện chẳng có gì nhiều ngoài một câu nói và những bài học về cách sống xoay quanh 5 chữ ấy
Cả 3 anh
bạn, trước đây ai cũng từng đã rất bực mình về chuyện người này hẹn ngày giờ này gặp mặt rồi ấy vậy là cứ đến trễ hoặc là huỷ bỏ ngang
mà không nói một lời nào, khiến cho
ai cũng thấy bực mình và rồi sẵn sàng lên lớp cho người đó về chuyện đúng giờ.
Trước đó mình thấy rất ngại ngùng, vì nếu người khác mà làm như vậy với mình thì mình sẽ rất khó chịu về người đó và chẳng còn dùng mắt thương để nhìn họ nữa mà cứ chăm chăm vào điểm đó thôi. Với lại mình hẹn thầy mà lại khất hẹn thấy trong người khó chịu lắm, cứ sợ thầy la vì trước đây mình đã la người khác và sợ mất uy tín với thầy nữa.
Với công phu tu tập của thầy, cái mà thầy cho đi bọn mình chỉ là một lời nói nhưng chứa đựng cả bài học đáng giá.
Mình học được cách "vạn sự tuỳ duyên". Khi duyên đủ thì sự việc biểu hiện, khi khuyết thì nó ẩn tàng. Mình không cần phải đau khổ vì người đó mà thay vào đó hãy dùng mắt thương để nhìn cuộc đời, mở lòng ra đón nhận và lắng nghe nguyên do vì sao lại đến trễ như vậy, vì mình biết là "đằng sau mỗi hành vi đều có 1 ý định tốt cho người đó hoặc cho
người khác".
Bạn mình làm kinh doanh, cũng đặt ra câu hỏi nếu khách hàng mà đến trễ thì sao, lỡ hẹn chuyện kinh
doanh mất? Và rồi bạn ấy cũng có được câu trả lời cho mình, khách hàng không có người này thì còn người khác, đừng hướng sự chú ý vào người đó nữa mà hãy nhìn sang để phục vụ những khách hàng khác nữa :)
Mình nghĩ, không chỉ riêng khách hàng của mình mà còn là bạn bè, học viên, anh chị em
trong nhà... Với ai thì mình cũng có thể thực tập bài học này để ngày một "học buông bỏ sống không vội vàng..."
Chợt văng vẳng bên tai câu mình dặn mấy đứa em
khi nó muốn đi, em đi là để
"Đừng ôm ấp khung trời riêng nhỏ bé
Mở lòng ra trang trải khắp muôn phương"
Gò Công, ngày 29/6/2015